Những bài thơ về hoa dại hay được nhiều người thích. Hoa dại không tên mỏng manh manh dẫu vậy mang màu sắc đắc sắc, hương thơm thơm sexy nóng bỏng mặn mà. Đó cũng đó là nguồn cảm xúc cho nhiều thi sĩ, ví đông đảo hoa dại bé dại như chính tình yêu của fan con gái, nhẹ nhàng như chan chứa yêu thương. Dưới đấy là những bài xích thơ về hoa ngốc hay, ý nghĩa nhất, mời các bạn cùng hiểu nhé.
Bạn đang xem: Thơ về hoa dại ven đường
Những bài xích thơ về hoa dở hơi ven mặt đường hay nhất
Những bài thơ về hoa dở người ven đường bao gồm sức hút so với mọi fan đọc. Những bài thơ hay, giữ hộ gắm nhiều thông điệp tình cảm, là phút trải lòng chân thực của nhân đồ trữ tình. Dưới đấy là tổng thích hợp những bài bác thơ hay, giàu cảm hứng nhất, mời các bạn cùng phát âm và hòa mình vào cái chảy cảm hứng của tác giả nhé.




Cúc Dại
Thơ:Hoàng Phụng Cầm
Mỏng manh cúc nở ven đườngNgập trong khói xe mà dường như khôngHồn nhiên thân buổi đục trongĐất già, cỏ rối mà không nản lòng
Cúc đần độn đấy, tất cả ai trồngNgười đâu biết nhựa cúc nồng tuyệt cayThản nhiên như gió vậy thôiTâm tư bỏ ra lắm nhằm rồi hoá sương.
Trái đời lắc thân nhịp chuôngBiết đâu âm ti thiên đường mà lại rơi
Gáo nước cặn cất mặt trờiAi đem tạt cả tiếng cười vào ai
Nhìn cúc đần độn nở mau chóng maiSắc ko vay mượn chẳng phai bao giờCởi mình về cùng với hoang sơTrút trăm khát hạt đồ vật vờ ngóng trông
Ta về một sớm đầu đôngThầm nghe cúc thắp lửa nồng vào mưa.
Xem thêm: Ví Dụ Chuyển Động Cơ Học, Trong Đó Chỉ Rõ Vật Được Chọn Làm Mốc
Hoa Cỏ Mùa Xuân
Ô kìa, thảm thảm cỏ rờnĐiểm tô vàng trắng bướm vờn cỏ hoaMỏng manh năm bí quyết ngọc ngàNhụy như mẫu cúc đơm tà áo em
“Hoa đồng nội” anh call tênNâng niu như gập đường nét duyên quê nhàHoa thuộc anh hành quân xaĐường xa dặm vắng như thể có em
Hiu hiu gió thổi sương đêmCùng anh thức gác trăng lên hoa cười“Hoa đồng nội” đẹp nhất xanh đờiBao giờ hết cỏ, new quên lời yêu đương em…
Đi giữa Đường Thơm
Đường vào làng: hoa dở hơi với mùi rơm…Người thuộc tôi đi bộ giữa con đường thơm,Lòng giắt sẵn ít mùi hương hoa tưởng tượng.Đất thêu nắng, láng tre, rồi trơn phượngLần lượt buông màn dịu vướng chân lâu:Lên bề cao hay đi xuống bề sâu?Không biết nữa – bao gồm chút gì làm cho ngợpTrong ko khí… hương thơm với màu hoà hợp…
Một buổi trưa không biết ở nơi nào,Như buổi trưa nhè dịu trong ca dao,Có cu gáy, có bướm tiến thưởng nữa chứMà đôi lứa đứng bên vườn tình tự.Buổi trưa này xưa tê ta vẫn đi,Phải cùng chăng? Lòng ghi nhớ rõ làm cho chi!Chân bên chân, hồn bên hồn, lặng lặng,Người cùng tôi đi giữa con đường rải nắng,Trí vô tư cho da thở hương thơm tình,Người khẽ nạm tay, tôi khẽ nghiêng mình.Như sắp tới nói, mà lại mà ko – khóm trúcVừa hễ lá, ta nhận vào một trong những lúcCả không khí hồn hậu siêu thơm tho;Gió hương đưa mùi, thanh thanh phất phơ…Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng…Tri bâng quơ nghĩ loáng nhưng bi quan nhiều:“Chân hết đường thì lòng cũng hết yêu”.Chân đang cách bỗng ngần ngại dừng lại– Ở giữa con đường làng, mùi hương rơm, hoa dại….(Huy Cận)
Cùng đọc và nghiền ngẫm phần lớn vần thơ tuyệt về hoa ngu đi cùng năm tháng dưới đây, các bạn sẽ cảm nhận cái thú cùng dụng ý của tác giả gửi gắm vào. Công ty chúng tôi xin chúc các hai bạn luôn hạnh phúc ngập tràn, chúc quý fan hâm mộ luôn may mắn, thành công. Thân ái!