Dân gian ta gồm câu: “Kính lão đắc thọ”, “Gừng càng già càng cay” ám chỉ chúng ta phải tôn trọng, kính trọng những người lớn tuổi. Những người lớn tuổi, tuổi đời nhiều đồng nghĩa với việc tất cả nhiều kinh nghiêm sống, vốn sống phong phú. Họ là người gồm vai trò khổng lồ lớn trong việc giúp con cháu gồm thêm nhiều khiếp nghiệm sống.
Bạn đang xem: Tả cụ già cao tuổi
Dưới ngòi cây bút của những bạn học sinhhình ảnh người ông, người bà hiện lên sinh động thuộc với đó là tình cảm sâu sắc của những bạn giành riêng cho ông, bà của mình. Hãy cùng xem các bạn tả người già như thế nào các bạn nhé.
Nội dung bài bác viết
Tả người già

Bài văn mẫu tả người già
Nhà em sống trong một nhỏ hẻm nhỏ, bao bọc là rất nhiều nơi ở của các cụ già. Tuy vậy mỗi lần đi học ra ngõ, em vẫn thường chăm chú đến hình ảnh của một cụ già ngồi buôn bán xôi ở đầu ngõ. Cụ tên Tý, sống giải pháp nhà em 3 nhà. Ngày nào em thấy cụ ngồi cung cấp xôi đầu ngõ.
Cụ Tý năm ni đã hơn 60 tuổi nhưng mái đầu của cụ bạc phơ, trắng như cước. Cụ búi tóc củ tỏi ở trên đầu, và quấn một chiếc khăn. Cụ bảo rằng tóc cụ thưa phải cụ buộc như thế này. Hằng ngày cụ ngồi mặt một chiếc thúng thơm nức mùi hương xôi xéo, ngày ngày cụ dậy thật sớm để hông xôi mang bán cho mọi người để kiếm tiền trang trải cuộc sống cũng như giết thời gian.
Hàm răng của cụ đã rụng đi mấy chiếc, cụ cứ nhai trầu tóp tép mỗi lúc em đi qua. Hàm răng cụ đen nháy do ngay xưa cụ ăn nhiều trầu. Đôi bàn tay gầy với xương, thi thoảng còn run run lên vày tuổi cao với sức yếu. Mắt cụ đã mờ đi, tuy vậy vẫn bao gồm thể phân biệt được tiền mỗi khi khách trả. Mọi người vẫn luôn thích ăn xôi ở đơn vị cụ vì chưng xôi rất dẻo và thơm. Mỗi lần ăn vào là thấy no với ấm bụng.
Cụ vẫn giỏi mặc những bộ quần áo lụa thời trước nhìn gọn gàng. Body cụ nhỏ, bước đi đã bắt đầu chậm chạp hẳn đi. Mỗi lần cụ bưng thúng xôi ra đầu ngõ bán, cụ bước đi chậm; thi thoảng có nhiều người thấy thế đã đến bê góp cụ. Giọng nói của cụ trầm ấm, thi thoảng nói hơi bé nhỏ nên em không nghe thấy. Mỗi lần em download xôi ở hàng cụ, cụ thường mang đến em thêm thật nhiều hành khô, vị em rất ham mê ăn hành.
Có nhiều hôm trời mưa gió, em đi học ngang qua không thấy dáng cụ, bao gồm lẽ thời tiết xấu bắt buộc cụ không cung cấp nữa. Những cơ hội đó em lại thấy nhớ cụ. Một người mà lại em quen. Cụ là một người láng giềng thân thiết cùng tốt bụng với gia đình em. Em ý muốn cụ luôn khỏe, luôn vui để mọi người lại được ăn xôi bởi vì cụ nấu.
Tả một người già mà em biết

Bài văn mẫu tả người già
Đối với em, tình bà cháu là không thể thiếu được. Bà – dù chỉ là một tiếng đơn sơ ấy thôi, nhưng rất thân thương gần gũi với em tức thì từ khi em bắt đầu tập nói. Hình ảnh bà luôn luôn in sâu vào trong trí nhớ của cháu, trong tâm của cháu. Một người bà hiền từ, nhân hậu.
Bà năm ni đã xung quanh sáu mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn hơi gầy với làn tóc pha sương ni đã bạc màu sắc tiều tụy. Lưng bà hơi còng xuống, nước da bà bị nắng cháy sạm màu cùng đã trổ đồi mồi gồm lẽ vày bà phải bươn chải tảo tần mua sắm để nuôi mẹ, các cậu các dì của em. Mắt bà không thể tinh tường, nhỏ ngươi hơi đùng đục nhưng ánh nhìn của bà hiền hậu đầy yêu thương tnu mến. Hai lô má của bà nhô lên, rám nắng, đôi môi của bà thô lại theo năm tháng. Khuôn mặt của bà xuất hiện nhiều nếp đàng hoàng ở đuôi mắt, khóe môi. Trên vầng trán của bà dường như mỗi nếp nhăn thể hiện mang đến một nỗi đau khổ, mang lại những khó khăn bà đã trải qua. Mỗi lúc bà cười, những nếp nhân ấy lại hằn lên sâu hơn, đôi mắt của bà như cũng cười theo rất hiền từ. Những lúc buồn, đôi mắt của bà đăm chiêu, nó như phản chiếu được những ngày bà vất vả lặn lội kiếm tiền, lo đến con, cho cháu.
Những ngày thơ ấu, em được sống trong vòng tay yêu thương của bà. Bà bao giờ cũng quý cũng yêu cùng hết lòng săn sóc mang đến em. Những bài xích hát ru êm dịu của bà đã đưa em vào những giấc ngủ say nồng. Bằng chất giọng trầm ấm, bà kể chuyện rất hấp dẫn khiến cho em đã bao lần lạc vào xứ sở cổ tích với chị em tiên, cô Tấm dịu hiền với cây đa, giếng nước, thôn trang đơn sơ.
Những thời gian em dỗi hờn, mếu máo bà dỗ dành, chiều ý cháu. Khi lớn hơn, bà đã mang đến em những lời khuyên răn qua những bài xích ca dao, những câu tục ngữ nhưng mà em vẫn nhớ… Bà vẫn thường dành riêng những thức ăn ngon mang lại em: lúc thì bánh, kẹo, khi thì trái cây… Những dịp đi đâu xa, bà luôn luôn nhớ mang về từng nào là những món ngon thức lạ.
Hình ảnh của bà thật thiêng liêng, cao quý. Bà già nua, ốm yếu nhưng tình cảm bao la, nhân hậu. Em rất hạnh phúc khi tất cả được người bà như thế. Suốt đời em sẽ ghi nhớ những tháng năm được sống gần bà, được bà yêu thương mến. Bà ơi! con cháu sẽ khắc ghi những lời khuyên mà lại bà mang đến cháu, khắc ghi mãi láng hình bà vào tim. Con cháu sẽ luôn luôn cố gắng phấn đấu tốt để xứng đáng làm con cháu của bà.
Xem thêm: Công Thức Tính Khoảng Cách, Cách Để Dùng Tìm Độ Dài Đoạn Thẳng
Tả bà nội

Những thời điểm học bài bác và làm một số công việc cha mẹ giao mang đến xong, em thường thanh lịch thăm bà Năm Hợi ở cạnh nhà em. Em thương bà, quý bà không chỉ ở chỗ bà như Nội của em ngoại giả bởi tình cảm của bà đối với em, với lũ nhỏ trong làng nữa.
Năm nay, bà đã không tính bảy mươi tuổi, mẫu tuổi của một vầng trăng xế. Nghe Nội kể lại, cuộc đời của bà Năm là một chuỗi dài những thương đau với vất vả. “Chỉ gồm hơn nhị năm ni bà mới được ở căn nhà tường, mái ngói như bây giờ là nhờ Đảng và Cụ Hồ đấy con cháu ạ.” khu nhà ở tình nghĩa do Ủy ban quần chúng. # xã xây cất là niềm an ủi bà những năm cuối đời. Âu cũng là nguồn động viên đến tuổi già và cũng có tác dụng mát lòng, mát dạ hương hồn nơi chín suối cửa cha người nhỏ đã hi sinh vị dân vì chưng nước. Hôm được phong danh hiệu “Bà mẹ Việt phái mạnh Anh hùng” một lượt với Nội, bà nghẹn ngào không nói được đề nghị lời. Đôi cái lệ tuôn lâu năm trên hai lô má đã nhăn nheo. Nội còn nói: “Giá như thằng Hoàng, thằng Hợi ra đi, để lại một vài đứa con cháu thì cũng an ủi cho bà. Ai dè, đứa làm sao mất đi cùng chưa vợ bé gì cả. Bây giờ để bà thui thủi một mình, tội nghiệp quá!”